Thương cha ngồi bếp co ro
Thân già thường xuyên nhức mỏi
Vết thương tấy buốt hoành hành.
Thương mẹ chân găm đường ướt
Đón đưa cháu học mỗi ngày
Bóng già liêu xiêu trong gió
Chầm chậm bước như người say.
Tháng ba quê nhà vẫn lạnh!
Vườn tược cây cối xác xơ
Gia súc, gia cầm chết sạch
Cửa nhà trống hoác, chơ vơ.
Ông bà và cháu cô quạnh,
Lủi thủi đi vào đi ra
Chỉ còn cái bếp cần mẫn
Than hồng tí tách vui thay!
Tháng ba quê nhà vẫn lạnh!
Trong này nắng đẹp tràn đầy
Nhưng mà lòng con không ấm
Bởi hồn đau đáu trông quê.
Con ước mình là tia nắng
Ươm vàng sân vườn nhà ta,
Con ước mình là ngọn lửa
Sưởi ấm mẹ cha từng ngày!