Những nẻo đường tôi qua
Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013
CÔ ĐƠN
Đêm khuya chuếnh choáng men nồng
Giang tay vươn mãi sao không tới trời
Ngậm ngùi với chén rượu vơi
Trăng tàn lặn xuống...bên đời còn ai?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bài đăng Mới hơn
Bài đăng Cũ hơn
Trang chủ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét