Thứ Hai, 28 tháng 2, 2011

Lời cuối cho em.


Em có biết hôm nay là lần cuối - lần cuối tôi nghĩ về em trong tha thiết, lần cuối tôi thương em trong nồng nàn, lần cuối tôi nhớ em trong mãnh liệt và lần cuối tôi lo lắng cho em?!

Cuộc đời người, ai cũng có những mở đầu và kết thúc, em à! 
Vì sao em khóc? Vì sao em không cười?
Vì sao trong em giấu những dòng nước mắt mặn đắng chua cay?
Vì sao em không thể gào lên giành quyền được yêu thương và sống cho đúng nghĩa?

Em im lặng, điều đó có nghĩa là em chấp nhận! 
Mà có thể nào khác hơn được không em? - nếu những vùng vẫy chỉ còn làm cho vết thương thêm khuấy sâu, đau nhói.

Không có một kết quả khác, em biết không? - Đó là sự kết thúc, đó là điều cuối cùng và đó là nơi chấm dứt!

Vậy là từ nay, cuộc đời trôi theo dòng chảy thời gian, em  khóc cho những điều còn ở lại, phải chi em quên tôi. Em ơi!
 
Tôi đau cho em, nhưng tôi không thể cho em được nhiều hơn những điều có thể. Vì sao em biết không? Vì tôi đã có một chốn đi về rồi em ạ!

Thứ Tư, 23 tháng 2, 2011

Đừng


(Chia sẻ cảm xúc cùng "miên man" của Chíp)

Đừng buồn, đừng khóc em ơi!
Lời em day dứt, rối bời tim anh
Ước gì phút ấy qua nhanh
Để em thắm mãi như nhành hoa xuân!
***
Đừng buồn, đừng có phân vân
Bao nhiêu tình cảm ân cần đã trao
Gửi em tất cả ngọt ngào
Mong em đừng để lệ trào bờ mi!
***
Đừng buồn, đừng trách làm chi
Tình anh gửi trọn...còn gì riêng đâu!
Đừng buồn, đừng thức canh thâu
Để tình lắng đọng, đẩy sầu bay xa...!
***
Em là tuyệt khúc tình ca
Yêu thương cháy bỏng, bao la nồng nàn
Anh theo gió núi mây ngàn
Đến bên em với vô vàn nụ hôn!

Thứ Hai, 21 tháng 2, 2011

Gửi ánh sao đêm


Gửi lòng theo ánh sao đêm
Mong Sao dẫn lối tìm về bên em
Trời đêm là tấm chăn mềm
Thấm bao thương nhớ, nhuốm bao ân tình
Đắp lên em gái nhỏ xinh
Đang ôm gối mộng, cuộn mình trong mơ...!

Thứ Bảy, 19 tháng 2, 2011

Dưới ngọn nến vàng


Dưới ngọn nến vàng viết vài chữ...vấn vương
Sao chói lóa một thời...ran rát nhớ...
Thời lung linh...bỗng một ngày tan vỡ
Đêm tối một mình...tự nhắc để mà quên...!

P/s: Hôm nay cúp điện nên mình dùng đèn cầy để viết blog...lần đầu tiên thấy mình siêng đến vậy ...
...hình như có xíu men trong người con người ta hưng phấn lên thì phải...hihi...