Dưới ngọn nến vàng viết vài chữ...vấn vương
Sao chói lóa một thời...ran rát nhớ...
Thời lung linh...bỗng một ngày tan vỡ
Đêm tối một mình...tự nhắc để mà quên...!
...hình như có xíu men trong người con người ta hưng phấn lên thì phải...hihi...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét